Cảm nghĩ khi đọc bài thơ "Mà Sao Ai Cũng Phải Ráng Đi Tìm"

Sáng nay vừa ngủ dậy, giữa màn sương dày đặc, cái giá lạnh đặc trưng của vùng Tây Bắc như ngấm vào da thịt, tôi đã được thưởng thức bài thơ rất đặc biệt của tác giả :Toàn Tâm Hòa. Nó đặc biệt ở chỗ: tất cả các chữ cái đầu câu được xếp theo hàng dọc, thành một BẢNG CHỮ CÁI tuyệt vời, không thể hoàn hảo hơn.

Thơ của anh , tôi đã đọc từ lâu, từ khi cùng nhau vào họa theo bác Quế Lâm. Thơ anh bao giờ cũng mang một sắc thái thái riêng biệt: nhí nhảnh, vui tươi, rất "Toàn Tâm Hòa" nên được bạn đọc yêu thích. Mãi đến khi giao lưu thơ ba miền, tôi mới được gặp anh. Một con người lịch lãm thân thiện, dễ gần và sống tình nghĩa. Khi tôi đã trở về nhà mới nhận được món quà ấm áp của anh chị và đoàn miền Nam, lòng tôi dạt dào xúc động.

Trở lại với "MÀ SAO AI CŨNG PHẢI RÁNG ĐI TÌM" , anh đã cảm nhận rất rõ từng cơn gió bấc của mùa đông ( dù Sài Gòn không lạnh). Bài thơ đã được tác giả cảm nhận bằng nhiều giác quan "Nghe tiếng gió bấc... "nhìn thấy"Bên hiên nhà khoe rực rỡ màu lan"rồi cả "đóa tường vy... "Xen vào đó là những âm thanh trong trẻo của bài thơ "Tiếng em cười khúc khích.. "thật sống động và tinh tế. Còn "Kẻ đa tình bất chợt hóa ngu ngơ"ấy ? Phải chăng kẻ đa tình đó chính là tác giả ?! Bài thơ xuyên suốt một cảm xúc dạt dào về một tình yêu đẹp mà chỉ có người đã, đang yêu và được yêu mới nồng nàn đến thế "Vân vê những ngọt ngào ta cất giữ, xếp thành hình yêu dấu để vào tim". Tình yêu của hai bạn thật đáng ngưỡng mộ. Có lần, tôi đã trêu Trần Thư là người phụ nữ hạnh phúc nhất hành tinh, quả không sai.

Với chúng tôi , đăng thơ còn loay hoay tìm hình. Với TTH rất đơn giản, những tấm tình đẹp, tình tứ của cặp đôi, thật sống động, đã chắp cánh cho những vần thơ anh ngày càng bay xa hơn, có chỗ đứng trong lòng độc giả.

Ngày tháng vẫn trôi, giữa dòng đời bề bộn mưu sinh, con cái, anh chị còn chuyên tâm làm từ thiện, chia sẻ giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh đơn côi. Công việc ngổn ngang tất bật là thế, anh vẫn giành thời gian cho đứa con tinh thần của mình. Những bài thơ với sắc thái NGUYỄN TOÀN TÂM HÒA vẫn đều đặn đến với độc giả, những người yêu thích thơ anh. Nhân ngày cuối tuần xin chúc anh chị, cùng các bạn thơ fb mạnh khỏe, nhiều niềm vui và hạnh phúc !!
Yên Bái ngày 3/12/2016
Phạm Thành

MÀ SAO AI CŨNG PHẢI RÁNG ĐI TÌM...?

Thơ : Toàn Tâm Hòa

A-nh đã nghe gió bấc về ngang cửa
B-ên hiên nhà khoe rực rỡ màu Lan
C-hào mùa Đông ùa về trên góc phố
D-ạt dào từng cơn gió lạnh mênh mang

Đ-óa Tường Vy rung nhẹ nhàng cánh mỏng
E-m say mê rạng rỡ nét xuân ngời
G-iả đò trêu... câu thơ tình lắng đọng
H-iểu ý đồ... em ngoảnh mặt trêu ngươi

I-m lặng nghe tiếng em cười khúc khích
K-ẻ đa tình bất chợt hóa ngu ngơ
L-en lén nhìn... muốn nhận về thỏa thích
M-ột cuộc tình nguyên vẹn buổi ban sơ

N-ồng nàn yêu... dù tình cờ gặp mặt
Ô-m trong lòng cả một khối tương tư
P-hố mùa Đông ta nhặt từng khoảnh khắc
Q-uên cafe... đã ngừng chảy bao giờ!?

R-ồi câu thơ lại bất ngờ tuôn chảy
S-áng mùa Đông bao cảm xúc dâng trào
T-háng mười hai sao tuyệt vời đến vậy!?
U-ống nồng nàn... tim lại cứ lao xao

V-ân vê những ngọt ngào ta cất giữ
X-ếp thành hình yêu dấu để vào tim
Y-êu ta nghĩ chẳng phải là ngôn ngữ
MÀ SAO AI CŨNG PHẢI RÁNG ĐI TÌM!.